Giang Niệm dành nhiều tâm sức nhất vẫn là cho tác phẩm “Đại Tống”, điều duy nhất cô mong là sau khi viết xong, mình vẫn chưa vì quá thông minh mà “tuyệt đỉnh mất trí”.
Thế nên ngay cả Giang Niệm cũng không ngờ, bộ tiểu thuyết này lại tốn thời gian viết y như “Đại Tống”, thậm chí đề văn đại học còn đoán trúng ba đợt mà truyện vẫn chưa kết thúc...
Giang Niệm và Hoắc Lăng đính hôn vào năm ba đại học của cô. Ngày đính hôn, ngoài ông bà nội, ba mẹ và em trai cô đều khóc sướt mướt khiến cô rất xót lòng, nhưng Giang Niệm vẫn rất vui, bởi vì “tứ đại hộ pháp” quanh cô lại một lần nữa tụ hội đầy đủ. Trần Nghĩa đặc biệt bay về từ nước ngoài, Từ Lập Hải cũng từ thành phố C đến, lão gia nhà họ Hoắc đương nhiên không thể vắng mặt. Ngoài ra, cô còn nhận được vô số bao lì xì, nhét đầy cả một túi lớn, đổ ra kêu loạt xoạt, từng cái từng cái bóc ra, gấp gọn gàng xếp thành chồng bên cạnh. Cộng thêm thẻ mẹ và bà nội cho, thẻ của bà Trương, còn có cả thẻ lương của Hoắc Lăng...
Cô còn cố gắng làm gì nữa? Trực tiếp nằm chờ ăn chết là được rồi.
Giang Niệm lại cảm tạ một lần nữa sự phù hộ của Thần Tài, cảm ơn sự yêu thương của chư thần chư Phật, cầu mong kiếp sau vẫn nhớ tới cô!
Cô gấp từng tờ tiền nhỏ cất kỹ vào két sắt, mật khẩu lặp đi lặp lại nhớ năm sáu lần, nhìn mãi vẫn thấy chưa đủ, cứ như chú chuột hamster nhỏ, đi đi lại lại ôm đồ, Hoắc Lăng đứng bên cạnh nhìn mà chỉ biết lắc đầu bất lực.
“Niệm Niệm, đừng nghịch nữa, qua đây nghỉ đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play