“Cháu... cháu không có…”
Ba Giang kinh ngạc nhìn Lưu Oánh Oánh, vẻ mặt đầy khó hiểu. Mẹ Giang thì đã có chuẩn bị từ trước, ánh mắt nhìn Lưu Oánh Oánh tràn đầy giận dữ:
“Oánh Oánh, nhà bác có chỗ nào đối xử không tốt với cháu? Khi cháu học cấp ba, bác phát hiện cháu cố tình dẫn dắt Niệm Niệm đi sai đường, bác cũng chỉ bảo cháu về nhà, bảo Niệm Niệm tránh xa cháu một chút. Lễ Tết, sinh nhật, lần nào nhà bác không mua quà cho cháu? Nhà bác từng làm gì có lỗi với cháu chưa? Tại sao cháu lại toan tính với em họ ruột thịt của mình như vậy? Cháu muốn con bé chết à!”
Lưu Oánh Oánh bật khóc, trong lòng thì sợ hãi đến cực độ. Cô ta cuối cùng cũng hiểu vì sao mình luôn thua thiệt trước mặt Giang Niệm – thì ra cô ấy đã sớm biết tất cả! Nhưng lúc này, cô ta nào dám chất vấn? Cảnh sát còn đang ở đây, làm sao cô ta dám nhận?
Trên mặt cô ta hiện lên vẻ tủi thân vì bị hiểu lầm:
“Cháu không có... cháu thật sự không có. Cho dù mọi người có tin hay không, cháu cũng chưa từng làm chuyện gì có lỗi với Giang Niệm cả.”
Giang Niệm nhìn cô ta, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play