“Tôi không phải là học sinh đặc cách.” Hạ Ngân thực sự thấy khó hiểu, cô cảm thấy Lâm Vũ Huyên không chỉ chua ngoa mà có khi còn hơi mù mắt nữa.
Học sinh đặc cách đều là những học sinh xuất sắc, trên người cô có chỗ nào khiến người ta tưởng cô là học sinh xuất sắc đâu? Cô trông giống người học giỏi lắm sao?
Làm ơn đi, cô chưa từng đậu nổi một bài thi văn hóa nào đâu.
"Đừng có giả bộ nữa," Lâm Vũ Huyên khinh bỉ chỉ vào chiếc túi đeo chéo nhỏ trên người Hạ Ngân, “ngoài học sinh đặc cách ra, ai ở Học Viện Thánh Luis này lại đi mang cái túi hàng chợ kiểu này? Nếu muốn giả vờ thì ít ra cũng dùng hàng hiệu giả cao cấp chút đi. Không đủ tiền à? Có cần tao tặng mày một cái không?”
Thấy Hạ Ngân im lặng, tưởng mình đã chạm vào nỗi đau của đối phương, Lâm Vũ Huyên càng thêm vênh váo:
“Quỳ xuống xin lỗi tao đi, gọi tao một tiếng ‘cha’, tao sẽ chuyển ngay cho mày 5000. Sao hả?”
Không phải rất giỏi giả vờ sao? Hôm nay cô phải dập tắt khí thế của đám học sinh đặc cách này, nghèo thì phải biết thân biết phận mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT