Tiếng “ca ca” đó khiến Trần Ngưỡng ngây người.
Triều Giản cũng đã từng gọi hắn như vậy, với dáng vẻ như cười mà không phải cười, âm cuối mang theo ý trêu chọc, khiến hắn có một loại cảm giác muốn nghiến răng, muốn cắn vào động mạch cổ hắn, muốn cắn chết hắn.
Không giống như thế này, sủng nịnh, vặn vẹo, bất đắc dĩ, mờ mịt, lại còn có một chút nịnh nọt, như là hoàn toàn không làm gì được hắn.
Nhiều tâm tình như vậy, liệu có phải là ma không?
Trần Ngưỡng giật mình một chút rồi bừng tỉnh, hắn điên rồi sao, lại dao động?
Hơi thở của thiếu niên hiện tại phả vào có mùi sữa, rất nồng, cứ như là ăn một hộp sữa viên vậy.
Mà Triều Giản thì không có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT