Trương Kính Dương muốn mắng khứu giác của hắn có vấn đề, nhưng lời nói tới bên mép lại không thể thốt ra, bởi vì hắn cũng ngửi thấy.
Những người khác đều đồng loạt biến sắc.
Gió biển rất lớn, không khí luân chuyển không ngừng, trên người mấy người họ đều mang theo mùi vị đó.
Không thể xác định đầu nguồn đến từ đâu.
Vết thương của Phùng Sơ không thành vấn đề, không phải hắn.
Nhưng mùi hôi thối vẫn lởn vởn khắp nơi.
"Là cánh tay phải của nữ thi." Triệu Nguyên dùng xẻng chỉ vào bãi cát mịn, "Nó nằm ngay dưới đáy, mùi bốc lên từ đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT