Vừa dừng lại, Triều Giản liền im lặng đi sang một bên khác của Trần Ngưỡng. Vị trí lúc này biến thành Trần Ngưỡng, Triều Giản, Phùng Sơ.
Trần Ngưỡng kéo quần pyjama xuống, khóe mắt liếc sang Triều Giản đang bất động: "Cậu không đi tiểu?"
Giọng điệu của Triều Giản vừa lạnh vừa bùng nổ: "Anh quản tôi làm gì?"
Trần Ngưỡng vô duyên vô cớ bị cậu ta chặn họng, trông bộ dạng thì có vẻ như uống không nhiều nước, không buồn đi tiểu. Anh nhỏ giọng nói: "Đừng có gồng mình, sau này cậu cứ nói với tôi, tôi sẽ đi cùng cậu."
Bên kia của Triều Giản vang lên giọng nói của Phùng Sơ: "Trần tiên sinh, không phải anh đau bụng sao, sao không vào phòng riêng?"
"Vào sẽ không có cảm giác." Trần Ngưỡng thấy tay và đầu gối của cậu ta đều được bọc túi nhựa, liền nói, "Trời nóng như vậy mà cứ bọc mãi không tốt cho vết thương đâu. Lúc không đào cát, cậu có thể tháo túi nhựa ra."
Phùng Sơ không để ý lắm: "Chỉ là một chút vết thương nhỏ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play