“Mở hội còn gọi hắn à?” Hà Tường Duệ trầm giọng, “Không cần thiết đâu.”
Người thợ ảnh vuốt ve bộ râu quai nón, “Tôi tán thành lời giải thích của Hà tiên sinh.”
Thanh Phong lại có ý kiến bất đồng, “Manh mối của bức tranh là do hắn phát hiện.”
“Vậy thì đã sao.” Hà Tường Duệ mặt mày khó chịu, “Lúc đó hắn không có vấn đề, giờ thì có.”
“Hơn nữa, hắn chẳng qua là người đầu tiên nhận ra hình vẽ có liên quan đến bãi tắm thôi. Không có hắn, chúng ta cũng sẽ phát hiện thông tin này, chỉ là muộn hơn một chút.”
Thanh Phong nói không lại Hà Tường Duệ. Hắn đá văng quả bóng cao su lăn đến dưới chân, “Nghe Trần tiên sinh đi.”
Trần Ngưỡng đang nghiêm túc lật các mảnh ghép. Cậu mơ hồ nghe thấy Thanh Phong nhắc đến mình, liền ngẩng đầu hỏi, “Làm sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT