Triều Giản không có chuyện vui gì để kể cho Trần Ngưỡng nghe. Toàn bộ khu công nghệ đều là đám quái vật có chỉ số thông minh cao đang làm nghiên cứu. Hắn không muốn làm, không có hứng thú.
Nhưng Trần Ngưỡng hy vọng hắn hòa nhập với tập thể.
Triều Giản đành phải đi. Hắn làm một cái là ba bốn năm, làm dần rồi thành thói quen.
Hiện tại, rất nhiều tòa nhà và công ty lớn đều trống rỗng, đi vào có thể cảm nhận được từng đợt gió lạnh. Nếu ai cằn nhằn than vãn gì thì cứ vào đó hóng gió, hồi tưởng lại năm xưa, sau khi ra ngoài sẽ nước mắt nước mũi giàn giụa, loạng choạng về nhà mà quý trọng cuộc sống hiện tại.
Con người ai cũng có chút rảnh rỗi mà làm mình làm mẩy.
Trần Ngưỡng hỏi Triều Giản, có tìm được tin tức về các mảnh thế giới khác trên mạng không.
Triều Giản dùng lòng bàn tay véo giữa hai lông mày của anh: “Có vách ngăn không gian.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT