Ý chí sinh tồn của cậu cùng Thần Chết giao chiến.
Hướng Đông thu tay về, tiếp tục rít từng ngụm thuốc lá. Hắn liếc nhìn vũng máu nửa khô trên nền giường, hơi thở trở nên nặng nề. Vũng máu đó chảy ra từ trên giường, đều là máu trong cơ thể Bạch Đường. Vết thương ở cổ tay đứt lìa của cậu bị đá trúng, lớp băng vải bên ngoài giờ đã đỏ thẫm. Một vài chỗ có màu sẫm hơn, đó là máu đông dính lại.
Hướng Đông đã thấy rất nhiều người bị thương, thoi thóp, mặc cho người khác xâu xé. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy Bạch Đường trong bộ dạng này. Lớp vỏ bọc lạnh lùng, cao ngạo đã vỡ nát, lộ ra da thịt yếu ớt, mềm mại, không còn chút huyết sắc. Hắn hít sâu một hơi thuốc: “Bạch giáo sư, lão tử căn cứ vào kinh nghiệm đoán rằng lần này cậu nhịn qua được, đại nạn không chết, tất có hậu phúc. Lời này cậu tin cũng phải tin, không tin cũng phải tin. Chờ xem nhé.”
Bạch Đường đáp lại hắn bằng nhịp tim và hơi thở.
— Ta còn sống, anh không cần thu hồi cơ hội đó, ta sẽ cố gắng sống sót, sống cho đến giây phút nhiệm vụ hoàn thành.
— Ta sẽ theo đuổi anh, đuổi kịp anh.
Nhiệt độ ngày hôm đó rất cao, trong không khí ngập tràn hơi nóng và mùi máu tanh. Lòng Hướng Đông nóng như lửa đốt nhưng lại không thể rời đi. Hắn “khanh khách” bóp khớp ngón tay. Tiếng khóc ồn ào ngoài sân làm gân xanh trên thái dương hắn giật liên hồi. Hắn muốn ra ngoài giết hết đám đó đi, nhưng hắn không thể ngồi yên được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play