Đội ngũ hai mươi hai người, việc từng người một xác nhận đồng đội bên cạnh không mất quá nhiều thời gian. Kẻ thừa thãi kia rất nhanh đã bị tìm ra. Nó ở ngay bên trái A Duyên. Cô không cần xác nhận, chỉ cần quan sát kỹ là biết đối phương chính là kẻ khác thường trong đội. Trực giác của cô rất mạnh mẽ.
"Ngươi là ai?" A Duyên nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, chiếu đèn điện thoại vào người đó, lớn tiếng chất vấn.
Những người còn đang xác nhận thân phận lập tức nhìn sang. Khi họ tập trung sự chú ý vào người đàn ông kia, họ đều cảm thấy hắn chính là mục tiêu. Tuy rằng đội ngũ này đông người, không thể nhớ rõ hết tất cả mọi người, nhưng ít nhiều gì cũng có chút ấn tượng. Người này lại vô cùng xa lạ.
Người đàn ông để tóc húi cua, mặc áo khoác jacket và quần dài màu xám. Hắn không nói lời nào, cũng không có hành động mang tính tấn công nào, chỉ đứng bất động. Khắp người hắn toát ra khí tức tang thương, tuyệt vọng. Điều này khiến hắn trông có vẻ yếu thế, không có gì nguy hiểm.
Bầu không khí trong khu nghỉ ngơi trở nên bớt căng thẳng hơn. Dần dần, một hai người bị tâm trạng của người đàn ông lây nhiễm. Lão Giang bắt đầu dao động với suy nghĩ của mình: “Có phải là lầm người rồi không? Có khi nào vị…” Hắn chỉ về phía chị Kiều, thật sự không dám nhìn thẳng, khí chất đối phương quá mạnh mẽ, “...Nữ sĩ kia đã đếm nhầm người không? Đi vào là hai mươi tư người, chết hai người, còn lại hai mươi hai, giờ thì đúng rồi chứ?”
Gương mặt anh tuấn của A Duyên nhíu mày: “Vậy giải thích thế nào về việc hắn là người lạ?”
Lão Giang còn chưa trả lời, đã có một người phụ nữ cãi lại: “Người lạ gì chứ, mang khẩu trang cả rồi, ai mà thấy rõ mặt mũi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT