Sau một khắc, Triều Giản liền bị một tay đè lên vai, đẩy về phía trước. Vụn sữa trong miệng bị cuốn đi, hắn ngây người tại chỗ.
Trần Ngưỡng nhai vun sữa, chậm rãi nói: “Ngọt thật đấy, nhưng lần sau đổi nhãn hiệu khác đi.”
Triều Giản “phụt” một tiếng bật dậy: “Tôi... tôi đi chỗ khác đào măng đây.”
Hắn xoay người bước đi, dáng vẻ say rượu lảo đảo, đi chưa được mấy bước đã đâm đầu vào một cây gậy trúc.
Trần Ngưỡng trong mơ bật cười sảng khoái, trong hiện thực, khóe miệng anh cũng nhếch lên, bật ra tiếng cười.
“Mơ thấy tôi sao?” Triều Giản tay trái nắm chặt bình thuốc, tự nhắc nhở bản thân kiềm chế cảm xúc. Tay phải siết chặt người trong lòng, hắn cười khổ, “Phải là mơ thấy tôi chứ, ca ca. Dù sao tôi cũng là đối tượng của anh mà.”
Người trong giấc mộng phát ra tiếng mê sảng: “Triều Giản...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT