Tiểu Lý có một thói quen khi làm nhiệm vụ, cô ấy sẽ ghi chép lại tất cả các chi tiết nhỏ vào điện thoại, kể cả những gì cô ấy nghe và thấy.
Giống như khi đi học, cô thấy gì thì ghi nấy, không biết cách tóm tắt ý chính.
Tiểu Lý lật lại tất cả thông tin đã ghi chép cho đến lúc này. Lưng cô có chút ngứa, cô rất tùy tiện cọ hai cái vào gương, nghe thấy Trương Kỳ gọi mình: "Chỗ này không có manh mối, tôi đổi sang chỗ khác đi."
"Đổi sang đâu? Nhà Diệp Vũ à?" Tiểu Lý tắt điện thoại. Cô đột nhiên quay đầu lại, trong gương là đôi mắt một mí, sống mũi tỏi, cằm hơi ngắn của cô. Khuôn mặt này cô đã nhìn mười mấy hai mươi năm, số lần soi gương cũng không ít, nhưng không hiểu sao, bây giờ lại có chút sợ hãi.
Tiểu Lý không dám đứng ở đây nữa. Cô đổi sang một vị trí khác, nhưng cảm giác rợn người vẫn còn. Vì vậy, cô tiến lại gần các đồng đội.
"Cậu sao vậy?" Trương Kỳ hỏi.
Tiểu Lý rụt rụt cái cổ không có tí thịt nào: "Không có gì. Chỉ là trong sân chết một nhóm người, trong phòng lại có một thi thể, thật sự là có chút..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play