Chiều hôm đó trời trở gió, ánh nắng vàng ấm áp bị từng tầng mây đen che phủ, trời đất tối tăm.
Trần Ngưỡng ngồi trước giường nhìn Triều Giản đã ngủ thiếp đi sau khi uống thuốc. Một tay anh ấn chăn, một tay lơ đãng lướt trên màn hình điện thoại.
Vài giây sau, Trần Ngưỡng mở danh bạ ra nhìn. Tôn Văn Quân vốn nằm trong danh sách đã biến mất, cùng biến mất còn có lịch sử trò chuyện và thông tin của họ.
Dấu vết của Tôn Văn Quân trong điện thoại của Trần Ngưỡng đã bị xóa sạch sẽ, còn người đồng đội cũ khác của anh, Hương Tử Mộ, thậm chí còn không cho anh phương thức liên lạc.
“Không cần liên hệ, tất cả đều không thoát khỏi nhân quả. Sau khi tái thiết lập, chúng ta đã không còn là bạn đồng hành. Em sẽ cầu phúc cho anh, anh đi đi, tiến về phía trước.”
Đó là câu nói cuối cùng Hương Tử Mộ nói với Trần Ngưỡng khi rời đi khỏi con hẻm.
Trần Ngưỡng ngửa đầu dựa vào lưng ghế, bàn tay cầm điện thoại che lên mắt. Chờ anh vượt qua cửa ải, lấy lại ký ức, sẽ bị buộc chặt một đống bi thương và tiếc nuối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play