Trần Ngưỡng bị Triều Giản cắn mà tỉnh, hắn vùi sâu vào chăn: "Tôi ngủ đây, mệt chết rồi."
"Ăn no rồi ngủ chỉ có heo." Triều Giản cắn ngón tay hắn.
"Tôi ăn no cái gì, ăn được có mấy miếng... Nếu không phải tối qua cậu kéo tôi làm, chiều nay lại kéo tôi làm..." Mí mắt Trần Ngưỡng đã dính chặt vào nhau.
Cuối cùng Trần Ngưỡng lẩm bẩm một câu: "Thời cơ đã đến, đừng chần chừ nữa, đừng lo lắng nữa, cậu cứ thỏa sức bung lụa đi. Giờ cậu đâu còn là cậu trai ngây ngô mỗi khi gần tôi là không ngừng niệm thầm khắc chế đâu."
Triều Giản mặt mày đen kịt: "Dậy."
"Tôi không." Trần Ngưỡng cuộn chặt chăn, ngủ say như chết.
Triều Giản mở cổ áo lông của Trần Ngưỡng ra, vùi mặt vào trong, đôi môi lạnh buốt trêu chọc giữa xương quai xanh và cổ hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play