Chờ Triều Giản trở lại rồi nói, hết thảy đều phải đợi hắn trở về. Hắn còn đang cố gắng, ta không thể làm ra chuyện ảnh hưởng đến hắn.
Đừng nghĩ nữa, đừng tiếp tục nghĩ nữa! Trần Ngưỡng mạnh mẽ đè xuống cảm xúc cuồn cuộn mãnh liệt. Hắn đi vào phòng chào chó con, như không có chuyện gì xảy ra mà thay giày ra cửa.
Buổi chiều, con hẻm nhỏ lặng lẽ, không khí có chút ẩm ướt, ánh mặt trời rất mỏng manh. Trần Ngưỡng đi nửa ngày mới đến được một chỗ có ánh nắng, hắn hít sâu một hơi, mùi vị thật chân thực.
Trần Ngưỡng tản mạn không mục đích đi đi lại lại trong hẻm. Hắn từ khu nhà thương mại bên này đến khu nhà trệt bên kia, rồi từ khu nhà trệt đến khu nhà thương mại. Đi tới đi lui, trong lúc không đụng phải một người hàng xóm nào.
Khi Trần Ngưỡng nhìn thấy một con rết, hắn có cảm giác như đồng hương gặp đồng hương mà lệ nóng doanh tròng: "Đi ra tản bộ à?"
Con rết bò a bò.
"Đi đâu, tôi đưa cậu đi," Trần Ngưỡng khom người, hòa nhã cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT