Trần Ngưỡng lắc đầu trong lòng, cô bé tóc bím này… Các bạn cùng phòng đã nói với cô bé mấy lần rồi, cô bé đều không sửa được, lần sau vẫn sẽ như cũ.
Nhiệm vụ cấp ba này quá gần với cuộc sống thực tế, Trần Ngưỡng tốt nghiệp đã lâu, những thói quen khi đi học từ lâu đã xa rời thế giới của anh, điều này đối với anh mà nói rất có lợi.
Nhưng nếu vẫn còn đang ở thời kỳ đi học, thân phận vẫn là học sinh thì những người nhiệm vụ rất nguy hiểm, những thói quen này sống động mà ngoan cường bám vào trong ý thức của họ, họ muốn trong thời gian ngắn như vậy từ bỏ là điều không thể, chỉ có thể dốc hết sức lực để cảnh giác phòng bị, không nên để mình làm ra những hành động nhỏ theo thói quen.
Trần Ngưỡng lướt qua mấy cô gái đi về phía Văn Thanh, bước chân của anh đột nhiên dừng lại, tầm mắt lướt qua cô bé tóc đuôi ngựa: “Cậu hút thuốc à?”
“Chỉ hít vài hơi.” Cô bé tóc đuôi ngựa không tự chủ bày ra vẻ gò bó và căng thẳng khi trả lời thầy giáo.
“Đi ra ngoài tán bớt mùi, đừng hút nữa.” Trần Ngưỡng nói xong liền đi, trong đội ngũ không có Triều Giản, đối với anh mà nói tự vệ là điều đầu tiên, còn những thứ khác… Có thể giúp thì giúp, không thể giúp anh cũng không có cách nào.
Trần Ngưỡng đứng trước bàn Văn Thanh, đưa tay đè lại đồng xu không ngừng xoay tròn, trầm trọng nói: “Lại không còn hai người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play