"Đừng nói nữa, nói nhiều rồi toàn là nước mắt. Cả nhà đều không quá một mét tám mươi." Văn Thanh lắc hơn nửa bình nước tuyết trong tay, "Sao cậu không uống sữa bò, đưa hết cho lão Cận rồi à?"
"Tổng cộng không mang theo mấy chai vào." Trần Ngưỡng nói.
Văn Thanh không nói tiếp, hắn sợ nói thêm nữa, người hàng xóm này sẽ nhớ tới lật mao, buồn bã ủ rũ. Mắc bệnh tương tư trong khi làm nhiệm vụ không phải là chuyện đùa, một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến mọi chuyện đi sai hướng.
Nhận thấy ánh mắt của mấy nữ sinh, Văn Thanh một tay cầm khăn giấy hỉ mũi, một tay vẫy vẫy về phía các nàng: "Này nha, chào buổi tối."
"..."
Dương Tuyết vừa đi vừa ngoái đầu lại nhìn: "Lâm Thừa Nghiệp không đi theo."
Lưu Tiểu Dung cả người nóng ran, đầu nặng trĩu: "Kệ hắn đi, loại người cặn bã đó nên bị thiến hóa học."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play