Trong cuộc đời Trần Ngưỡng có những nỗi đau và bi thương, anh cũng đã từng chứng kiến bất hạnh của người khác, rất nhiều, rất nhiều loại. Vậy mà khi nghe Văn Thanh kể lại câu chuyện này, anh vẫn có một khoảnh khắc nghẹn thở.
"Ngày đó, mẹ đưa M đi trên đường, mua cho em chiếc bánh donut em thích ăn nhất. Em chỉ ăn một nửa, nửa còn lại mang về nhà cho chị gái," Văn Thanh nói. "Chỉ cần chị gái ăn bánh donut thì sẽ không khóc."
Trần Ngưỡng thấy Văn Thanh mân mê đồng xu một lúc lâu mà không nói tiếp, bèn hỏi: "Vậy chị gái em có ăn không?"
Văn Thanh ngẩng mặt lên cười: "Có ăn, và cũng khóc."
Trần Ngưỡng đặt quả táo còn hơn nửa trên khay trà, anh muốn hút một điếu thuốc, nhưng tiếc là trong túi không có.
"Chị gái nằm trên giường nói rằng chị ấy rất đau. M phải "phù phù" cho chị, "phù phù" rồi sẽ hết đau. Chị gái liền ôm em mà khóc," Văn Thanh nói. "M chạy đi đánh bố, đánh xong quay về nói với chị: "Chị ơi, em đã đánh bố cho chị rồi." Chị ấy lại khóc lớn hơn, chị nói chị không có bố. M không hiểu."
"Qua mấy ngày sau chị gái mới đi học. Chị ấy không cười nữa, chỉ toàn khóc. M muốn chạy vào phòng chị ấy chơi, nhưng mẹ lại bảo em đừng làm ồn đến chị," Văn Thanh kể tiếp câu chuyện. "Có lần M ở nhà trẻ đùa giỡn với một bạn nữ, em đè bạn ấy xuống, giống như bố động trên người chị ấy..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT