Trần Ngưỡng chợt nhớ ra một chuyện, ý tưởng "kim cương đổi hương liệu" là của ai? Triều Giản đề xuất à? Không giống, cậu ấy không thích kim cương. Vậy là họa sĩ đề xuất rồi. Nhưng họa sĩ muốn thỏa thuận thành công, tất nhiên là phải làm Triều Giản vui lòng.
Chuyện này không hợp logic.
Trần Ngưỡng nghĩ đến một khả năng, cổ họng có chút khô khốc: "Triều Giản, em nhận kim cương là vì..." Anh chỉ chỉ vào mình, "Anh à?"
Triều Giản vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, giữa hai hàng lông mày cau lại thành một chữ "Xuyên": "Từ khi ra khỏi nhà đến giờ, anh cứ trêu chọc tôi là có ý gì? Tôi không thể tùy tiện hôn anh được."
Anh trêu chọc cái quái gì! Trần Ngưỡng xoay người bỏ đi, tay bị giữ lại. Bên tai vang lên giọng nói: "Mua một cái bình thủy tinh về."
Trần Ngưỡng không hiểu quay đầu lại: "Làm gì?"
"Không phải anh thích những thứ lấp lánh sao?" Triều Giản nói, "Anh cho kim cương vào bình thủy tinh, đặt ở đầu giường. Mỗi sáng thức dậy, cái đầu tiên anh nhìn thấy sẽ là nó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT