Hướng Đông hít một hơi thuốc lá thật mạnh, từ từ nhả ra: "Thế còn mày thì sao?"
Trần Ngưỡng nhìn điếu thuốc giữa các ngón tay, nói thật: "Không đơn giản như vậy. Mọi chuyện khá phức tạp, tôi cần phải sắp xếp lại, vẫn đang sắp xếp."
Hướng Đông ngay tại chỗ lật tẩy lớp vỏ bọc của Trần Ngưỡng: "Mày sợ mình sắp xếp một hồi, cuối cùng phát hiện ra sự dựa dẫm và tín nhiệm của mày đối với năng lực của hắn nhiều hơn so với tình yêu, cho nên mày vừa sắp xếp vừa lùi bước."
Trần Ngưỡng bỏ qua lời trào phúng của Hướng Đông: "Nếu như không có nhiệm vụ, tôi sẽ thoải mái hơn nhiều, toàn bộ sự kiện cũng sẽ rất đơn giản. Tôi phải tự mình làm công tác tâm lý, đây chỉ là bị bẻ cong mà thôi."
Khuôn mặt Hướng Đông đen như đít nồi, mà thôi? Khi Triều Giản không xuất hiện, mẹ nó, mày có sợ hay không mày quên rồi à?
"Nhưng không có nếu như. Có nhiệm vụ phải làm, điểm cuối không biết ở đâu. Tôi rất sợ nói chuyện tình cảm, tổn thương thân thể, tổn thương trái tim, lại còn dễ dàng mất mạng. Quan trọng nhất là... không thể đưa ra cam kết, không thể trao đi." Trần Ngưỡng bị khói thuốc sặc, cơ thể anh nghiêng về phía trước ho khan. Khóe mắt đỏ ửng vẫn luôn dán vào thân ảnh ở phía xa.
Thật ra nói chuyện một chút rất thoải mái. Sự đề phòng của Trần Ngưỡng với Hướng Đông đều buông xuống. Anh lại nói thêm vài câu nữa, đều vô thức xoay quanh sự bất lực, sự giãy giụa và do dự của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play