Hướng Đông gọi Trần Ngưỡng ra ngoài chơi.
Trần Ngưỡng không có hứng thú lắm: “Bên ngoài nắng lắm, tôi không đi đâu.”
“Mặt trời sắp lặn rồi, nắng cái gì mà nắng.” Hướng Đông liếc nhìn lư hương, nến thơm sao lại có mùi như phân trâu vậy, khó chịu chết đi được. Hắn ngồi xuống cuối giường: “Muốn đi không?”
“Tôi chưa từng kể với anh à, tôi đã làm một nhiệm vụ ở bãi biển đấy.” Trần Ngưỡng khó nói.
Âm lượng của Trần Ngưỡng chỉ đủ cho anh và Hướng Đông nghe thấy, tránh được Phượng Lê đang đứng ở bàn đánh giá đống ấm nước chất chồng kia.
Ít chuyện không bằng không có chuyện, những gì liên quan đến nhiệm vụ, người bình thường tốt nhất là không nên biết.
“Tôi có ám ảnh với biển.” Trần Ngưỡng thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play