Từ khi Trần Ngưỡng làm nhiệm vụ đến nay, anh đã nghe thấy rất nhiều tiếng hét chói tai.
Rõ ràng là do những người khác nhau phát ra, nhưng lại có cùng một nỗi sợ hãi và sự sụp đổ, đều ở cùng một tần số.
Lúc này là tiếng hét của Châu Châu.
Cô bé co ro trốn trong bóng tối bên tường, hai tay ôm chặt đầu, mặt cúi gằm. Chiếc điện thoại nằm trên đất cách đó không xa.
Trần Ngưỡng chạy đến thấy cảnh tượng này. Anh nhặt điện thoại lên, đi đến, vỗ vai cô bé.
“Châu Châu, có chuyện gì vậy?”
Cơ thể run rẩy của Châu Châu hơi dừng lại, cô bé từ từ ngẩng đầu lên khỏi khuỷu tay, để lộ một khuôn mặt đẫm nước mắt: “Trần tiên sinh, tôi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT