Chúc Thời Vũ mua nước rửa tay xong quay lại, phát hiện không thấy Mạnh Tư Ý đâu, chỗ người vừa đứng giờ đã trống không, tiểu khu lúc này chỉ còn hoa cỏ và cây cối xào xạc bên đường, anh cũng không nghe điện thoại, Chúc Thời Vũ nghi hoặc, chỉ có thể về nhà trước, kết quả vừa mở cửa ra, phát hiện người đang ngồi yên ổn trên ghế sofa.
Chỉ là người ngồi trên ghế sofa đôi mắt trống rỗng, nhìn qua có phần mờ mịt mất hồn mất vía, Chúc Thời Vũ đè nén những nghi ngờ trong lòng, đoán anh vẫn còn chưa tỉnh rượu.
“Sao anh lại về một mình trước?” Chúc Thời Vũ bước nhẹ qua, cẩn thận đến trước mặt anh hỏi.
Mạnh Tư Ý giống như vừa mới hoàn hồn, chậm rãi di chuyển ánh mắt, rơi trên gương mặt cô.
“Xin lỗi, anh quên nói với em.”
Câu nói bình thường rõ ràng, nghe không khác biệt lắm, Chúc Thời Vũ hơi thả lỏng, giọng điệu có phần quan tâm: “Muốn uống chút nước không? Có khó chịu ở đâu không?”
Mạnh Tư Ý gật đầu, rồi lại lắc đầu.
Sắc mặt anh trắng bệch, đôi môi có hơi khô khốc mất nước, ánh mắt đối diện với cô, rất nhanh lại cụp xuống, yên lặng nhìn những đầu ngón tay đặt trên đầu gối của mình.
“… Em vừa từ bên ngoài trở về à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT