Phòng chăm sóc đặc biệt ICU không cho người nhà ở lại, chỉ được vào thăm một tiếng vào buổi trưa hoặc buổi chiều.
“Ông ấy vẫn chưa tỉnh thật à?” Giang Dã hơi ngẩn ngơ hỏi.
Bình thường thấy Giang Bách Xuyên là cậu đã phát cáu, thế mà giờ nhìn hắn nằm trên giường bệnh, trong lòng lại trào lên một cảm giác buồn buồn không hiểu nổi.
Tống Úc cũng không biết phải miêu tả tâm trạng của mình thế nào, chắc do đã từng trải qua rồi nên giờ chai lì luôn, hắn cũng không biết phải nói với Giang Dã thế nào nữa.
Hành lang yên tĩnh, điện thoại Giang Dã reo lên một lúc lâu, cậu lại như không nghe thấy gì, ngồi bất động.
Tống Úc nhắc: “A Dã, điện thoại kìa.”
Lông mi Giang Dã khẽ run.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT