Tống Úc bất thình lình cảm thấy như bị ai đó bóp nghẹt cổ họng, thở không ra hơi.
Cái cảm giác bị phản bội, bị dồn ép lại như vây lấy hắn lần nữa. Hắn biết rõ điều này chẳng liên quan gì đến Giang Dã, mà chỉ là cảm xúc của chính hắn đang giở trò quậy phá.
Nhưng cái cảm xúc ấy khiến hắn gần như không giữ nổi vẻ bình tĩnh trên mặt. Tống Úc đứng trước đôi mắt đen láy, chân thành đến mức khiến người ta ngượng ngùng của Giang Dã, im lặng vài giây. Hắn liếc nhìn hộp sắt trong tay, rồi nhét đại vào tay cậu.
Giang Dã ngẩn người, hơi ngố tàu nhìn cái hộp trong tay mình.
Thật ra Tống Úc định nói một câu “Chúc mừng sinh nhật” để bù lại lời chúc mà hắn đã hứa với chính mình từ trước.
Nhưng cảm xúc dâng trào như sóng thần, làm hắn chẳng thốt nổi một lời.
Đúng lúc này, Marvin vừa từ nhà vệ sinh bước ra, trông thấy Tống Úc liền kêu lên: “Tống Úc? Cậu về rồi hả? Sao mặt cậu cứ như vừa bị ai cướp mất ví tiền thế? Giang ca đợi cậu cả hai ba tiếng đồng hồ rồi đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT