Mãi tới tận ngày hôm sau, Tống Úc mới nhớ ra cái tên xui xẻo bị chính mình trói lại trong con hẻm nhỏ.
Lúc hắn thu dọn đồ đạc quay lại thì phát hiện người đó vẫn còn nằm ở đấy. Rạng sáng có một cơn mưa, kẻ đó co ro cạnh thùng rác, chẳng còn chút khí thế kiêu ngạo nào của hôm qua.
Người đi dọc con hẻm hầu như chẳng ai thèm để ý tới hắn, tiểu thương gần đó dọn hàng cũng lạnh tanh như không thấy.
Ông chú bán hạt dưa hôm qua hừ một tiếng khinh bỉ: “Đáng đời. Đồ cặn bã.”
Tống Úc đợi lúc con hẻm vắng người mới bước vào. Gã thanh niên sẹo nhìn thấy hắn liền co chân lùi lại: “Mày… mày thả tao ra, không tao báo công an!”
Tống Úc thật không hiểu sao loại người như vậy còn có mặt mũi nhắc đến báo cảnh sát.
Hắn rút điện thoại ra, bấm số ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT