Mãi đến khi Tống Úc lên lầu rồi, Giang Dã mới thoát khỏi trạng thái mơ mơ màng màng kia, lấy lại tinh thần.
Tống Úc khi nãy... cười với hắn.
Cười còn... khá đẹp trai.
Giang Dã bỗng nhiên có thể hiểu được tại sao lại gọi hắn là Đường Đường.
Thiếu gia từ khu nhà Tống Úc đi ra, đạp xe, cảm thấy bản thân giờ mạnh như trâu, đáng tiếc hôm nay là thứ Sáu, mai không được đón Tống Úc đi học.
Cậu hơi tiếc nuối, thở dài một tiếng, đạp xe lên con dốc trước biệt thự nhà mình, tiện tay dựng xe vào góc tường, chẳng buồn khóa.
Cậu chẳng lo bị mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play