“Chuyện này thì liên quan gì đến chuyện cậu mười tám tuổi?” Tống Úc thắc mắc nhìn Giang Dã, “Người tôi ướt hết rồi, có bộ đồ nào không?”
Giang Dã “à” một tiếng, nhìn đôi mắt đen láy sạch sẽ của Tống Úc rồi lại nhìn bộ đồ ướt sũng trên người hắn, cuối cùng cũng nhận ra là mình đã nghĩ nhiều.
Có vẻ Tống Úc là do bị dính mưa giữa đường, bất đắc dĩ mới quay lại đây, sau đó buổi tối ở lại với cậu.
“Mười tám tuổi thì có thể vào tiệm net mà không bị chú bảo vệ đòi kiểm tra chứng minh thư.” Thiếu gia xấu hổ xoay người, gượng gạo giải thích, “Đồ ở phòng tôi, khụ. Đi theo tôi.”
Tống Úc càng thêm khó hiểu nhìn Giang Dã, cảm giác có khi nào cậu bị sét đánh cho ngu người rồi không.
Nhưng hắn cũng biết hồi mình mười bảy mười tám thì sĩ diện cực kỳ, nên không nói gì cả.
Hai người vào phòng ngủ, Giang Dã bật đèn pin điện thoại, vừa định bảo là trong tủ kế bên có mấy bộ đồ mới tinh, chưa kịp mở miệng thì thấy Tống Úc đã thành thạo mở tủ lấy ra một bộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play