Vì sự kích thích trên không vừa rồi, sắc mặt Thịnh Hạ hiện tại có chút tái nhợt, dưới ánh mặt trời trông lại càng yếu ớt và trong suốt, gương mặt xinh đẹp càng thêm vẻ đáng thương.
Thế nhưng đôi mắt cô lại sáng vô cùng, thậm chí lấp lánh, khiến người ta không thể rời mắt.
Biết cảm xúc của cô lúc này không ổn định, vẫn còn chìm đắm trong cảm giác kích thích vừa rồi, cả người trông có vẻ nhẹ bẫng. Vì vậy, Phong Yến không nói gì, chỉ giơ tay giúp cô tháo thiết bị ra.
Rồi sau đó, anh nhẹ nhàng gỡ mái tóc dài của cô ra khỏi bộ đồ, những ngón tay khớp xương rõ ràng luồn qua mái tóc đen mượt, vuốt cho suôn thẳng.
Mãi đến khi Thịnh Hạ ngẩng đầu nhìn anh, người đàn ông lúc này mới dịu dàng đáp lại: “Tuy anh không biết núi Lãng Lãng ở đâu, nhưng anh nghĩ, khi em thật sự vượt qua được rồi, em sẽ phát hiện ra mình đã có một mái nhà.”
“Chúng ta đều ở đây chờ em, Hạ Hạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT