Dường như cảm thấy sự căng thẳng của cô ta rất kỳ quái, Thịnh Hạ liếc cô ta một cái, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phong Cảnh Húc, mắt đen sáng long lanh: “Tôi thấy bên kia là cửa hàng trò chơi điện tử, chúng ta qua đó xem thử?”
Phong Cảnh Húc ban đầu còn sợ các cô sẽ lôi mình đi dạo phố, nghe nói chỉ là đi cửa hàng trò chơi thì lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Đi.”
Thịnh Lam Thu: “…?”
Thấy hai người vậy mà lại thật sự bỏ mặc bọn trẻ còn đang chơi ở bên trong, quay người vào cửa hàng trò chơi, cô ta sững sờ một lúc, theo bản năng liếc về phía quán cà phê, rồi lại cắn răng đuổi theo, ra vẻ lo lắng nói: “Nhưng chúng ta đột ngột rời đi như vậy, bọn trẻ sẽ lo lắng phải không? Chị cứ yên tâm như vậy sao?”
“Bên trong đều có camera, nếu có vấn đề gì, nhân viên chắc chắn còn căng thẳng hơn chúng ta mà vội vàng chạy tới.” Thịnh Hạ kỳ quái liếc cô ta một cái, “Chuyện này có gì đáng lo chứ?”
Thịnh Lam Thu bị nghẹn họng, hít sâu một hơi rồi mỉm cười giải thích: “Em chỉ là cảm thấy bọn trẻ đột nhiên phát hiện chúng ta không ở bên cạnh, sẽ cảm thấy sợ hãi.”
“Vậy thì em quay lại đi, tôi và Tiểu Húc đi cửa hàng trò chơi là được rồi.” Thịnh Hạ cũng rất thấu tình đạt lý mà nở một nụ cười đầy tự tin, “Con nhà tôi không cần kè kè bên cạnh người lớn, tôi vẫn rất yên tâm.”
Nụ cười trên mặt Thịnh Lam Thu cứng đờ trong giây lát: “Không cần đâu, em vẫn nên đi cùng chị thì hơn.”
Chỉ có một mình cô ta vào quán cà phê thì chụp được cái gì?! Bây giờ chỉ hy vọng người kia có thể lanh lợi một chút, thấy họ không vào quán cà phê thì biết đường lén đi theo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play