Dường như để hòa nhập với nơi này, cả nhà ba người của Nhan Tinh đều mặc quần áo sặc sỡ, nhìn từ xa trông như một bảng pha màu, khá là thú vị.
Nhan Tinh vẫn phóng khoáng và tùy tính như mọi khi, còn cậu nhóc thì rõ ràng đã hoạt bát và cởi mở hơn rất nhiều, dĩ nhiên cũng đen đi không ít.
Có Phong Yến che chắn, cú lao đột ngột của Thời Việt tự nhiên không chạm vào được Thịnh Hạ.
Vì thế sau khi cậu bé chạy tới, cô thuận thế bế bổng cậu lên, còn ra vẻ gật gù: “Ôi chao, Việt Việt của chúng ta nặng hơn nhiều rồi, xem ra dạo này ăn uống không tồi nhỉ, có món gì giới thiệu cho cô Hạ Hạ không?”
Thời Việt cũng chỉ vì lâu ngày không gặp Thịnh Hạ, nhất thời kích động mới hành động bốc đồng như vậy, đến khi được cô bế lên thì lập tức trở nên ngại ngùng.
Mặt cậu bé hơi đỏ lên, nhỏ giọng cố gắng giải thích: “Cháu đang lớn mà, đang cao lên đấy ạ.”
So với lần gặp trước, Thời Việt quả thực đã cao hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT