"Đốt cho người ít tiền, người cầm lấy đừng tiếc không dám tiêu, muốn ăn gì uống gì thì cứ mua..."
Lý ma ma lau nước mắt:
"Cô nương và di nương đều khỏe, người đừng bận lòng, cô nương lanh lợi, sau này sẽ không phải chịu khổ...
Người cũng đừng lo cho tôi, tôi theo cô nương, sống rất tốt, ăn mặc không lo, cũng không phải làm lụng gì..."
Vân Kiều nghe mà lòng se lại, ngực nghẹn đắng, nhưng nàng vẫn không rơi lệ. Lúc bà ngoại còn sống đã không thích nàng khóc, trên đời này, khóc là việc vô dụng nhất.
Bây giờ bà ngoại không còn nữa, nàng càng không thể khóc, không thể để bà ngoại thất vọng.
"Chỉ có hôn sự của cô nương là còn canh cánh trong lòng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play