Lúc trời nhá nhem tối, Vân Kiều đang cầm sách đọc dưới ánh nến.
Đang lúc nhập thần, nàng nghe thấy tiếng Kiêm Gia vội vã từ bên ngoài: "Cô nương..."
Nàng vừa kịp ngẩng đầu lên thì thấy một người lảo đảo xông vào, quỳ rạp xuống trước mặt nàng: "Cô nương..."
Một câu chưa nói hết đã khóc không thành tiếng.
Vân Kiều ngẩn ra, vội vàng đặt sách xuống đứng dậy: "Mộc Cận? Ngươi ra rồi!"
Nàng nói rồi đỡ Mộc Cận dậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Trần Họa Trúc tuy không phải thứ tốt lành gì, nhưng lần này lại giữ lời, hành động cũng không chậm.
"Cô nương." Mộc Cận quỳ trên đất không chịu dậy, hai tay nắm chặt tay nàng, ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn nàng: "Mộc Cận tạ ơn cứu mạng của cô nương. Đại ân đại đức của cô nương, nô tỳ thật không biết phải báo đáp thế nào..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT