Vân Kiều bật cười:
"Đó là do hắn không hiểu ta. Tính ta vốn trầm mặc lại nhàm chán, nào bì được với vẻ sinh động đáng yêu của ngươi? Dù ta có gật đầu, hắn với ta cũng chẳng thể sống chung hòa hợp được."
"Nói bậy, ngươi nhàm chán chỗ nào, chẳng qua là ngươi không muốn tỏ ra thú vị với hắn mà thôi." Hàn Thục Trân rõ ràng không đồng tình với lời này của nàng.
"Phải, phải, phải." Vân Kiều đành thừa nhận: "Ta chỉ muốn thú vị với ngươi thôi."
Hàn Thục Trân bèn cười, đôi mắt linh động nhìn nàng: "Nhưng mà Kiều Nhi, nói thật một câu, bỏ qua những chuyện khác, ta thấy mẫu thân nhà hắn lại là người rất tốt."
Vân Kiều suy nghĩ một lát rồi nói: "Phụ mẫu hắn quả thực đều là người rất tốt. Ta nghe di nương nói, sau khi ta từ chối hắn, phụ mẫu hắn gặp nhị cữu của ta vẫn ân cần như trước, không có nửa phần khác biệt. Có thể thấy gia đình này rất biết điều, không hề nông cạn. Con cái do phụ mẫu như vậy dạy dỗ, chắc cũng không đến nỗi nào."
Hàn Thục Trân gật đầu: "Ta cũng thấy vậy, phụ mẫu hắn đều là người phúc hậu. Nhưng ta vẫn có chút canh cánh trong lòng, chuyện này không liên quan đến ngươi, ta không trách ngươi, dù có đổi thành cô nương khác, ta cũng..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play