Vân Kiều từ từ nuốt miếng bánh trong miệng, lại uống một ngụm trà rồi mới nói: "Chắc là nhị tỷ phu lo cho ngũ tỷ tỷ có thai nên mới cho nhiều người đi theo như vậy. Dù sao cũng là huyết mạch của Bá phủ, tự nhiên phải coi trọng."
Kiêm Gia bĩu môi: "Nhưng nô tỳ cứ cảm thấy ngũ cô nương như về nhà để khoe khoang, nhất là lúc nói chuyện với cô nương, cứ như... như kẻ nhà nghèo mới phất, sợ người khác không biết mình bây giờ giàu sang."
"Đừng nói bậy." Vân Kiều cười ngăn nàng lại.
"Vốn là vậy mà." Kiêm Gia kéo tay Hoàng Cúc: "Ngươi nói có phải không?"
Hoàng Cúc liếc nhìn Vân Kiều, gật đầu nói: "Ngũ cô nương quả thực có chút tiểu nhân đắc chí."
Nàng thầm nghĩ, nếu cứ luôn cẩn trọng lời nói, cô nương sẽ sinh lòng đề phòng với mình. Thỉnh thoảng học theo Kiêm Gia một chút, cô nương mới thấy mình không có tâm cơ.
"Đúng đúng, chính là tiểu nhân đắc chí." Kiêm Gia nghe vậy liền gật đầu lia lịa: "Ta vừa định nói từ này, chỉ là nhất thời không nhớ ra."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play