Có điều, nếu nàng ta thật sự có thể gả cho Thành Quốc Công, thì nhường Như Ngọc cho Bả Vân Kiều cũng không sao. Nhưng chuyện bên Thành Quốc Công vẫn chưa biết có chắc chắn hay không.
Nàng ta luôn cảm thấy mình không có số tốt như vậy, tuy nàng ta cũng không tệ, mẫu thân cũng sẽ không lừa nàng ta, nhưng lỡ như mối hôn sự đó không thành, lùi một bước nàng ta vẫn còn có Như Ngọc. Con người ta lúc nào cũng phải chừa cho mình một con đường lui, không phải sao?
Hơn nữa, trong lòng nàng ta vẫn thích Như Ngọc hơn, dù sao hắn cũng tuấn tú, lại nho nhã, Thành Quốc Công so với hắn có phần kém hơn.
Mẫu thân nói thì hay lắm, đều là vì tốt cho nàng ta, không cho nàng ta qua lại với Như Ngọc, nhưng còn bản thân mẫu thân thì sao? Chẳng phải năm xưa bà cũng gả cho một phụ thân hai bàn tay trắng đó sao?
Con người đều như vậy, quản người khác thì dễ, quản bản thân mình mới khó.
Xe ngựa dừng lại trước cửa Bảo Thúy Lâu.
Hạnh Vũ vén rèm xe lên nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT