"Di nương cũng đừng nóng vội." Lý ma ma thấy Vân Kiều không muốn, Tiền di nương lại nói nàng như vậy, liền có chút đau lòng, "Chuyện nhân duyên là do duyên phận, chắc là cô nương nhà ta và La thiếu gia kia không có duyên phận này, di nương cũng đừng cưỡng cầu."
Bao nhiêu năm nay, bà nhìn Vân Kiều lớn lên, hai người tuy danh nghĩa là chủ tớ, nhưng tình thương bà dành cho Vân Kiều không hề thua kém Tiền lão phu nhân.
"Ta thấy người ta rất tốt, mọi mặt đều chu đáo, chỉ có nó là kén cá chọn canh, cứ khăng khăng không vừa ý." Tiền di nương thật sự có chút bực bội, nhưng bà cũng biết chuyện này không thể miễn cưỡng.
Con gái mình sinh ra, trong lòng mình hiểu rõ nhất. Vân Kiều ngày thường trông hiền hòa, chuyện nhỏ nhặt cũng không bao giờ để trong lòng, ai cũng nghĩ nàng là người dễ nói chuyện. Nhưng một khi nàng đã quyết định, người khác có nói đến khô cả họng, nàng cũng không nghe nửa lời.
Đứa bé này tính cách như vậy, cũng không biết giống ai.
Tiền di nương càng nghĩ càng nóng ruột.
Sắp đến Tết rồi, nàng đã mười hai tuổi, kéo dài thêm một chút nữa, có những chuyện sẽ không còn do một di nương như bà quyết định được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT