Kiêm Gia cũng sững người, Vưu Nhị cô nương này nàng dường như đã gặp qua. Hôm ở Bảo Thúy Lâu, khi cô nương mua bộ trang sức cho Mộc Cận, nàng ôm hộp gỗ đựng trang sức quay người thì va phải một người, khiến chiếc hộp rơi xuống đất.
Tỳ nữ hôm đó chính là tỳ nữ của vị cô nương này.
Nhớ lại vị tỳ nữ kia cũng vô cùng ngang ngược và hống hách, nàng không khỏi nhìn sang, quả nhiên thấy tỳ nữ đó đang đứng sau lưng cô nương kia.
"Đây là Cửu muội muội thứ xuất nhà ta, chưa từng trải sự đời, không có quy củ gì, Sơ Hồng ngươi đừng chê cười." Bả Vân Hân nở nụ cười đúng mực, nhẹ nhàng giải thích với Vưu Sơ Hồng.
Vưu Sơ Hồng khẽ gật đầu, chỉ lướt qua Vân Kiều một cái, không mấy để tâm.
Thực ra, hôm ở Bảo Thúy Lâu nàng cũng không để ý đến dung mạo của Vân Kiều.
Hôm nay, nàng càng không thèm để nàng vào mắt. Bả gia chỉ là một gia đình nhỏ, nếu không phải vì Bả Vân Đình, thì ngay cả một đích nữ như Bả Vân Hân cũng chẳng lọt vào mắt xanh của nàng, huống hồ một thứ nữ nhỏ nhoi, trong mắt nàng ta chẳng khác nào con sâu cái kiến, không đáng nhắc đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play