"Cô nương có việc cứ phân phó." Cốc Dửu Tử cúi đầu cung kính nói.
"Ngươi cũng từ nhỏ đã giúp chăm sóc di nương ta, coi như là người cũ trong viện chúng ta rồi nhỉ?" Bả Vân Kiều nhìn hắn, mím môi cười.
Cốc Dửu Tử thấy nàng cười rạng rỡ, không dám nhìn thẳng, vội cúi mắt nói: "Vâng."
"Vậy ta hỏi ngươi, nếu ta và di nương có bất đồng, ngươi nghe ta hay nghe di nương?" Bả Vân Kiều lại cười hỏi hắn.
Cốc Dửu Tử lúc này có chút khó xử. Cửu cô nương và Tiền di nương chẳng phải vẫn luôn rất tốt sao? Cửu cô nương là người hiếu thuận nhất, tại sao lại hỏi hắn như vậy? Chẳng lẽ hai người họ có xích mích? Hắn cũng chưa từng nghe mẹ nhắc đến chuyện này, trong lòng vô cùng nghi hoặc.
Bả Vân Kiều nhìn vẻ mặt khó xử của hắn, thấy hơi buồn cười.
"Cốc Dửu Tử, ngươi nói đi chứ!" Kiêm Gia cũng cười thúc giục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play