Bà mẹ chồng này, cái gì cũng tốt, chỉ là quá nhát gan, chút chuyện như vậy đã sợ đến run tay, có cần phải thế không?
Cũng là do những năm qua bị cha chồng quản thúc, mới thành ra thế này. Nàng nghe ngoại tổ phụ nói, mẹ chồng lúc trẻ rất xinh đẹp, và cũng rất tài giỏi.
"Con không biết ông ấy đâu, ông ấy ở nhà bao nhiêu năm nay, chưa bao giờ chịu thiệt. Mẹ nhường ông ấy, Phong nhi cũng không chọc ông ấy, lão Tam lúc còn sống lại càng ngoan ngoãn nghe lời.
Bị một vãn bối như con mắng như vậy, làm sao ông ấy chịu nổi." Triệu Trung Trúc thật sự lo lắng như kiến bò trên chảo nóng.
"Mẹ, đây không phải chuyện gì to tát, cùng lắm thì chúng con dọn ra ngoài ở là được."
Vân Kiều nhớ đến khu vườn trong vương phủ, thật sự có chút ao ước.
Nói ra thì lúc trước không dọn qua, là vì Tam ca ca mất chưa đầy ba năm, bây giờ ba năm đã qua, quả thực có thể dọn nhà rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play