"Nhìn khí độ này của cô nương, hẳn không phải người xuất thân từ chốn phố phường, làm việc tự nhiên có chừng mực. Cô nương nói sao thì làm vậy đi." Hứa thị lấy lùi làm tiến.
Nàng biết, muốn bán cửa tiệm này e là không được nữa rồi, bây giờ chỉ có thể vòi vĩnh được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Bả Vân Kiều suy nghĩ một lát rồi nói: "Hay là thế này, ta cũng không nhất thiết phải giữ cửa tiệm này. Nếu các người thực sự muốn, ta sẽ bán lại cho các người, các người muốn bán đi hay tự mình kinh doanh, tùy ý."
Nàng biết mình càng tỏ ra cần kíp, Hứa thị sẽ càng được nước lấn tới. Chỉ có vờ như không quan tâm mới có vài phần thắng.
Hứa thị có chút không đoán được nàng nói thật hay giả, đứng sững tại chỗ, nhất thời không biết nên nói gì.
Bả Vân Kiều cười hiền hòa, nói tiếp: "Hứa tẩu tử chắc vẫn chưa nhận ra ta, ta họ Bả."
"Bả?" Hứa thị chớp mắt, đánh giá nàng, có chút không dám tin: "Ngươi nói ngươi là cô nương Bả gia?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT