Nói ra có vẻ thật nực cười.
Mỗi lần uống rượu cùng đồng liêu hay bạn bè, Như Ngọc say khướt về nhà, trong cơn mơ màng, hắn luôn nhầm nàng là Cửu muội muội. Chỉ lúc đó hắn mới nói lời yêu đương, thân thể hắn mới nóng rực, và hắn mới thật sự mở lòng.
Nàng đã khóc vì chuyện này rất nhiều lần, cũng rất ghen tị với Cửu muội muội. Nhưng từ sau khi làm hòa với Cửu muội muội, nàng không còn ghen tị, cũng không còn chút oán hận nào.
Đường đời là do mình tự chọn. Khi thành thân, nàng đã nghĩ, có thể cùng Như Ngọc kết tóc se duyên, sinh con đẻ cái, sống đến hết đời, vậy là nàng đã mãn nguyện rồi.
Bây giờ, nàng đã có được thứ mình muốn, tự nhiên cũng phải trả giá. Người của Như Ngọc là nàng, Cửu muội muội cũng đã là vợ người ta, nàng còn so đo những chuyện này làm gì?
Cứ dằn vặt mãi, chẳng qua là không chịu buông tha cho chính mình. Thôi thì nhận mệnh vậy, cứ thế này cũng tốt.
"Ta không có ý đó..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play