Lương Nguyên Túc cười khẩy: "Ngươi nói thì nhẹ nhàng lắm, ta lui ra? Ngươi nói xem ta lui ra để làm gì, chẳng lẽ muốn ta đi chịu chết sao? Ngươi có một câu nói đúng, ngươi đúng là con cờ trong tay ta, nhưng có vẻ ngươi không biết trọng lượng của con cờ này. Nếu thật sự nghe lời ngươi, ta sẽ không còn đường sống."
"Ta không biết cũng không muốn biết, chuyện của các ngươi không liên quan đến ta, ta chỉ bị vô cớ kéo vào. Dù ngươi và phu quân ta có mâu thuẫn gì, thì chàng ấy cũng chưa từng đến nhà ngươi, động đến vợ con của ngươi, phải không?" Vân Kiều lạnh lùng hỏi lại.
"Chuyện đó thì không, Tần Nam Phong không phải loại tiểu nhân hèn hạ như vậy." Lương Nguyên Túc cười ha hả: "Nhưng, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, chuyện này không cần phải tính toán chi li quá, phải không."
Hắn nhìn Vân Kiều từ trên xuống dưới. Trước đây hắn từng nghe kể về một vài chuyện của Vân Kiều, nhưng chưa bao giờ để tâm. Bây giờ nghĩ lại, lời đồn trong dân gian tuy đôi khi quá khoa trương, nhưng không có lửa làm sao có khói. Có người nói về nữ tử này một cách thần kỳ, rõ ràng cũng có cơ sở.
Nếu là nữ tử bình thường, lúc này đã sớm rơi vào tay hắn, làm gì có can đảm chống cự đến cùng như vậy?
"Vậy Tấn vương sao không giao vợ của mình cho phu quân ta trước?" Vân Kiều hơi nhướng mày.
Nàng biết, Lương Nguyên Túc rất có thể không quan tâm đến vợ mình, nàng cũng không thật sự muốn Lương Nguyên Túc giao người ra, chỉ là muốn nói chuyện để câu giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT