Nhưng mọi người đều tưởng lời Dương thị nói là thật, đều cho rằng Như Ngọc đỗ bảng nhãn, chê Vân Kiều nên mới từ hôn, chứ ít ai biết chuyện Như Ngọc si mê Vân Kiều.
Đương nhiên, Như Ngọc cũng chưa bao giờ rêu rao chuyện này.
Vân Kiều không nói gì, nghe những lời này, trong lòng dù sao cũng không thoải mái, nhưng chuyện này, dù giải thích thế nào, người muốn nói nhảm vẫn sẽ nói, nên nàng không định nói nhiều.
Người khác muốn nói gì thì cứ nói, miệng mọc trên mặt người ta, đâu phải nàng có thể kiểm soát được?
Như Ngọc lại đỏ bừng mặt: "Đó đều là chuyện quá khứ, bây giờ thuộc hạ và Cửu muội muội đều đã có gia đình riêng, thuộc hạ còn là tỷ phu của nàng, xin quý phi nương nương nói cẩn thận."
Bản thân hắn thì không sao, hắn không quan tâm người khác nói gì về mình, nhưng danh tiếng của Vân Kiều không thể bị bôi nhọ.
"Nếu là chuyện quá khứ, ta nói vài câu thì sao? Ngươi vội gì? Lại còn đỏ mặt gì?" Thi quý phi bước ra khỏi hành lang, chậm rãi tiến lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play