Thi Tinh Hương vẫn luôn không ưa nàng, nhưng cũng không tìm được cớ để đối phó.
Đôi khi, Tần Nam Phong ra ngoài, Thi Tinh Hương cũng sẽ đến Tây Châu viện ngồi một lát.
Chỉ là Vân Kiều con người này, rất khó tâm sự với người khác, huống hồ Thi Tinh Hương ở trong nhà lại có thân phận như vậy, nàng càng không biết nên nói gì với cô ta cho phải. Vì vậy, tuy thời gian đã lâu, hai người vẫn không được coi là tri kỷ, chỉ có thể xem là quen biết nhau.
Nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được, Thi Tinh Hương không phải người có tâm địa xấu, hơn nữa cô ta cũng đã nói được làm được, đối với Tần Nam Phong quả thực không có tâm tư gì khác.
Hiện tại Thi Tinh Hương ra sao, Vân Kiều đã không còn để tâm. Cô ta muốn ở lại cũng được, muốn được thả đi cũng tốt, nàng đều sẽ thuận theo ý cô ta.
Cố Uyển Thục đột nhiên nhắc đến cô ta, không biết là có ý gì?
"Đệ muội." Cố Uyển Thục ôm con đến gần vài bước, hạ thấp giọng: "Thi Tinh Hương này không phải là loại đèn cạn dầu đâu. Vốn dĩ nàng ta phải lòng Ngũ đệ, nếu không cũng chẳng chịu hạ mình đến làm thiếp cho Ngũ đệ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT