"Ta không nhàm chán." Tần Nam Phong không đợi cô nói xong, liền cúi xuống bế bổng cô lên: "Ta ở cùng nàng rất thú vị, nếu không phải thân thể nàng không chịu nổi, ta hận không thể cùng nàng hàng đêm sênh ca..."
"Ngươi im đi!" Má Vân Kiều ửng đỏ, đưa tay bịt miệng hắn: "Không sợ người ngoài nghe thấy à, ban ngày ban mặt ngươi làm gì vậy, thả ta xuống."
Tần Nam Phong không để ý đến nàng, chỉ ôm nàng vào phòng trong đặt lên giường, Vân Kiều muốn chạy, hắn nhấc chân đè nàng xuống dưới.
Hai tay Vân Kiều chống vào ngực hắn cầu xin: "Được rồi, được rồi, là ta không đúng, ta không nên giận dỗi với ngươi, ta biết chuyện này không phải lỗi của ngươi."
"Được rồi, ta biết, ta đâu có trách nàng, nàng có tức giận gì cứ trút lên ta, ta chịu được hết." Tần Nam Phong vuốt ve tóc cô: "Nàng ở bên ngoài phải đoan trang, phải rộng lượng, trầm ổn. Đối với cha mẹ, nàng là con cháu, phải hiếu kính. Đối với hạ nhân, nàng là chủ mẫu, phải có uy nghiêm. Chỉ có đối với ta, nàng mới có thể tùy ý, tính tình nhỏ nhen này không trút lên ta, thì còn trút lên ai?"
Anh nói xong, thương tiếc cúi đầu hôn lên trán cô một cái.
"Vậy ngươi nói, nữ tử kia ngươi định xử lý thế nào?" Vân Kiều đưa tay ôm cổ hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT