Kiêm Gia trượt tay, chiếc hộp gỗ rơi xuống đất, bộ trang sức ngọc trai bên trong lập tức văng tung tóe.
"Làm gì thế! Không có mắt à? Đụng phải cô nương nhà ta, lấy mạng nhà ngươi bây giờ!"
Người bị đụng lớn tiếng quát mắng.
Người quát mắng trông giống một tỳ nữ, mặc áo ngắn màu xanh biếc, phối với váy cùng màu. Giữa mùa đông giá rét, trên đầu lại cài một đóa hoa hàm tiếu chỉ có vào mùa xuân, trông có vẻ hơi héo, rõ ràng là đồ chủ tử bỏ đi.
Màu xanh phối với màu hồng tuy có phần diêm dúa, nhưng quả thực rất đắt tiền. Tỳ nữ đã ăn mặc sang trọng như vậy, chủ tử tự nhiên càng không phải tầm thường.
Vân Kiều không khỏi nhìn về phía sau tỳ nữ đó.
Liền thấy một cô nương, khoảng mười hai, mười ba tuổi, mặc áo gấm màu mật ong, phối với váy lụa cùng màu, mái tóc đen búi kiểu đọa mã kế, đội chiếc mũ trăm hoa đang thịnh hành nhất Đế Kinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT