Làm quan trong triều lâu như vậy, hắn đã sớm học được cách đối mặt với mọi chuyện mà không biến sắc. Nhưng thật ra, Vân Kiều có thể nói như vậy, hắn rất vui mừng, ít nhất tình cảm si mê của hắn không đặt sai chỗ, nàng vẫn là cô nương ngoài lạnh trong nóng ngày nào.
Nhưng hắn đã lên con thuyền này rồi, làm sao còn có đường lui?
"Huynh tự mình suy nghĩ kỹ là được." Vân Kiều cũng không nói nhiều, lại định đi ra ngoài.
"Nếu muội và Tần Ngọc Loan bất hòa, vậy tại sao lại đưa nàng ta vào cung, muội không sợ nàng ta nhân cơ hội đối phó với muội sao?" Như Ngọc hỏi dồn.
"Sợ?" Vân Kiều cười: "Có lẽ vậy."
Chỉ là với tư chất của Tần Ngọc Loan, muốn leo lên vị trí cao, e là không dễ. Chưa nói đến việc Quan gia đã lớn tuổi, chỉ riêng việc nàng ta vào cung chẳng qua chỉ là con bài để Quan gia khống chế Tần Nam Phong, nàng ta đã không thể leo cao được. Hơn nữa, dù có leo cao thì sao, nàng vẫn có thể khiến nàng ta ngã xuống, chỉ cần nàng muốn, không gì là không thể.
"Muội phải cẩn thận một chút." Như Ngọc do dự một lát, cuối cùng vẫn nói ra: "Hình như cô ta định đối phó với muội."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play