Cũng chính vì biết trước quán trà kiếm tiền nhanh nên nàng ta mới dám cả gan vay mượn nhiều bạc đến vậy để mở quán. Nàng ta tính toán chỉ ba bốn năm là trả hết nợ nần bên ngoài, số tiền kiếm được sau đó đều là của mình.
Thế nhưng Vân Kiều lại mở trà phường ngay lúc này, lại còn ở ngay cạnh quán trà của nàng ta, khiến nàng ta từ chỗ ngày thu đấu vàng đến chỗ thu không đủ chi. Món nợ lớn như vậy, biết đến bao giờ mới trả hết?
Mấy ngày nay nàng ta sầu đến ăn không ngon ngủ không yên, nhìn Bả Vân Xu cũng ngày càng chướng mắt. Nhưng từ khi có con, Như Ngọc lại quan tâm đến Bả Vân Xu hơn một chút, nàng ta cũng không dám quá đáng. Thời gian dài, trong lòng nàng ta uất nghẹn vô cùng.
"Bá mẫu không thể tính món nợ này lên đầu ta được. Giá cả là các người hạ xuống trước, ta chẳng qua chỉ thuận theo mà thôi."
Nghe nàng ta nói một tràng, Vân Kiều chỉ đáp lại một câu, nhưng một câu này đã đủ sức nặng ngàn cân.
"Đúng vậy, chúng ta hạ giá trước là chúng ta không phải, đây chẳng phải ta đến tìm ngươi thương lượng rồi sao?"
Dương thị cười làm lành: "Ý của chúng ta là, ngươi định một mức giá, tất cả chúng ta đều theo giá ngươi định, mọi người đều thống nhất, ngươi xem như vậy có được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play