"Đại thiếu phu nhân, tiểu thiếu gia đến rồi." Tỳ nữ nhanh chóng bế đến một cậu bé trắng trẻo, sạch sẽ.
Bả Vân Kiều cũng nhìn qua, thấy đứa bé trông khoảng hơn một tuổi, tướng mạo khá tuấn tú, rất giống với Chu thị này. Chỉ có điều trên trán dường như bị ngã, để lại hai vết sẹo đỏ to bằng móng tay, đã đóng vảy.
"Thấy chưa, con gái ngươi làm chuyện tốt đấy, cào mặt Hoan nhi của ta một vết thương lớn như vậy, đã phá tướng rồi." Chu thị lớn tiếng chỉ trích Bả Vân Hân.
Bả Vân Hân đột ngột ngẩng đầu: "Không thể nào, trước khi ra ngoài ta đã dặn Ninh nhi ở trong viện không được ra ngoài. Con bé sẽ không tự ý ra ngoài một mình."
Những người trong nhà này không tốt với nàng, cũng không thương con gái nàng, nên nàng không bao giờ để con bé ra ngoài một mình.
May mà con bé cũng ngoan ngoãn, không phải đứa trẻ hư hỏng gây chuyện, lời Chu thị nói căn bản là không thể nào.
"Ngươi tưởng con gái ngươi ngoan ngoãn lắm sao? Làm sai còn không nhận, đúng là loại người nào sinh ra loại người nấy." Chu thị khinh bỉ nhìn nàng: "Cũng chỉ có ngươi, không sinh được con trai, mới coi con bé đó như bảo bối."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT